Nhìn thấy vẻ mặt của cô, Chu Thì Dự cầm bàn tay trắng nõn của cô lên, nói: "Uyển Uyển, anh không có ý định muốn đi thủ đô.”
"Tại sao?" Tống Tri Uyển có chút sửng sốt, đột nhiên trở lo lắng.
Chu Thì Dự lắc đầu: "Anh còn trẻ, bây giờ không nhất định phải đi thủ đô ngay, Nam Thành cũng rất tốt, anh sẽ nghĩ cách để được điều về, như vậy thì em cũng không phải chuyển đi đâu cả.”
Vừa nghe lời này, Tống Tri Uyển cau mày nhìn anh: "Là vì em sao?”
Chu Thì Dự cũng không phủ nhận: "Cũng không hẳn đều là bởi vì em, anh cảm thấy được rằng mình vẫn còn trẻ, cần cần phải ma sát rèn luyện nhiều hơn. Chúng ta sớm hay muộn gì cũng sẽ đi đến thủ đô, đây là điều anh đã hứa với em, anh sẽ làm được. Anh sẽ cố gắng để cho em làm phu nhân thủ trưởng, để cho tất cả mọi người sẽ không coi thường em chỉ vì lai lịch thành phần của em, để em có thể không cần đắn đo mà làm những gì mình thích, không bao giờ còn phải lo lắng đề phòng gì hết. Uyển Uyển, em tin anh sao?”
Đừng nhìn Tống Tri Uyển làm việc lúc nào cũng giống như sấm rền gió cuốn, trên thực tế tính tình của cô lại có vẻ hướng nội, chưa bao giờ nói quá nhiều cho ai biết tâm tư của mình, bởi vì cô cảm thấy rằng có nói ra thì cũng không giải quyết được tình hình hiện tại.
Trải qua đời trước, Tống Tri Uyển đã học được một đạo lý. Dù có dựa dẫm vào bất kỳ kẻ nào cũng đều không hữu dụng bằng việc tự dựa vào chính mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT