"Ôi ôi, gặp được tiểu nhân." Khương Tuyết Nhi cười lạnh.
Tiểu nhân? Tống Tri Uyển hỏi thêm mấy câu thì Khương Tuyết Nhi cũng nói rõ đầu đuôi sự việc. Thì ra sau khi cô ấy kết hôn với Sở Nguyên thì phải chạy hai nơi, nên được sắp xếp nhiều công việc ở Nam thành hoặc khu lân cận, cũng coi như chiếu cố Khương Tuyết Nhi. Tuy nói là ý tốt nhưng vẫn bị người ta lợi dụng sơ hở. Trong đơn vị có một đồng chí nam không hợp Khương Tuyết Nhi, cho rằng một đồng chí nữ như cô ấy được ngồi lên vị trí phó biên tập là do đi cửa sau, thừa dịp Khương Tuyết Nhi kết hôn không ở kinh đô liền gây khó dễ hết lần này tới lần khác rồi cướp công việc. Lần này công việc ở Hà thành vốn là để cô ấy đi nhưng nửa đường lại bị phóng viên nam kia dùng chút thủ đoạn ngầm hãm hại cô ấy rồi đoạt mất.
"Nếu bây giờ phóng viên Khương đã có gia đình, mọi người đều biết tiến sĩ Sở là nhân vật vô cùng quan trọng, cấp trên rất coi trọng tình hình gia đình ông ấy, hay là phóng viên Khương cứ đặt tâm tư vào gia đình con cái đi, những công việc khác cứ để đồng chí nam chúng tôi làm có phải tốt hơn không?”
Cấp trên không nhất định nghĩ như vậy, cảm thấy Khương Tuyết Nhi đang suy xét, nhưng đám cưới của cô ấy với Sở Nguyên là giả mà, cô ấy không có ý định sinh con với Sở Nguyên. Cô ấy có Triệu Dương là đủ rồi.
Sau khi Khương Tuyết Nhi biết chuyện thì tức giận trở về nói với tổng biên tập, nhưng đối phương đã được chọn rồi nên không thay đổi được, Khương Tuyết Nhi chỉ có thể rầu rĩ không vui trở về Nam thành coi như giải sầu.
Hà thành? Tống Tri Uyển nhíu mày, không lẽ lại khéo như vậy, chẳng lẽ phỏng vấn chuyện kia sao? Nếu là thật thì coi như đối phương xui xẻo.
Cô an ủi Khương Tuyết Nhi: "Họa phúc khôn lường, ai mà biết được đó là chuyện tốt hay xấu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT