Ngoại truyện: Song song 1
Thời tiết giữa mùa xuân, Tô Yến được bà mẫu chăm sóc nàng đưa về Trường An.
Phụ thân của nàng là khí giám của quân Trường An, mẫu thân từng là vũ cơ trong vũ phường, một mình bà ấy chăm sóc nàng ba năm. Sau này vì không thể cạnh tranh lại những nữ tử trẻ tuổi hơn có dáng người yểu điệu hơn trong vũ phường nên bà ấy dần mất đi kế sinh nhai, bà ấy hết cách đành dẫn theo Tô Yến đến nương nhờ phụ thân của nàng. Khi Tô Yến được tám tuổi, mẹ bị phu nhân chèn ép đến mức phải nhảy giếng, để lại Tô Yến một mình không được bất cứ người nào chào đón. Phụ thân có nhiều con nối dõi, lúc nào ông ta cũng nghi ngờ Tô Yến không phải con ruột của mình nên không mấy khi gần gũi với nàng, phu nhân đưa Tô Yến với một thứ tứ khác sinh ra đã có tật ở chân đến lão trạch tử ở.
Có lẽ là do phụ thân không có mấy phúc con cháu, có một năm xuất hiện đại dịch, mười mấy hài tử lần lượt mất sớm, chỉ còn lại có Tô Yến cùng với hai người một nhi tử một nhi nữ ở Trường An.
Mãi đến khi Tô Yến được mười sáu tuổi phụ thân mới lại nhớ đến nàng, suy nghĩ đến việc nàng cũng có chút nhan sắc, sau này gả đi để lấy lòng các vương công quý tộc kia cũng là chuyện tốt.
Tô Yến cứ tưởng là cuối cùng phụ thân cũng nhớ đến mình, lúc đi trên đường phố Trường An trong lòng còn thấy vui mừng sung sướng.
Bước chân của nàng nhẹ bâng, thỉnh thoảng lại liếc nhìn những người bán hàng rong ở thành Trường An, nghe tiếng ồn ào của dòng người xe ngựa qua lại, nàng cảm thấy đến cả đám mây trên bầu trời và cái cây ven đường cũng đẹp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play