Dương Trầm tựa lưng vào ghế, lười biếng nói: "Nàng cũng biết biên cương đang rối ren, hiện tại thương hội chủ yếu dồn tiền cho tiền tuyến, không thể cùng lúc lấy ra nhiều tiền như vậy. Nhưng nàng yên tâm, đến tháng chín mùa thu, khi nhị muội muội lên kiệu hoa Đàm gia,...Khoản tiền cuối cùng đó cũng nhất định sẽ được trả đủ."
Ta trợn tròn mắt. Thấy ta có vẻ không hài lòng, hắn đổi giọng: "Hay là nhị muội muội nghĩ có thương hội nào khác dám bỏ ra năm mươi vạn lượng, nuốt trọn cả cửa hàng lẫn bí phương của muội?"
Ta nghiến răng: "Dân nữ không dám."
Dương Trầm khẽ cười, vung tay áo đứng dậy bước ra cửa: "Nhị muội muội cứ yên tâm, chỉ cần muội làm tốt việc của mình, một xu cũng không thiếu. Tiền đặt cọc sẽ có người mang đến ngay."
Nhìn bóng hắn khuất dần, lòng ta nặng trĩu. Xem ra, trên đường đón dâu tháng chín, Dương Trầm chắc chắn sẽ giở trò. Trong nguyên tác là sơn tặc cướp đường, giờ nghĩ lại, có lẽ không đơn giản vậy. Chẳng lẽ hắn muốn đẩy ta vào chỗ chết, để khỏi trả ba mươi vạn lượng bạc còn lại?
Không lâu sau, người của thương hội mang đến đủ hai mươi vạn lượng ngân phiếu. Một xấp ngân phiếu dày cộm, ta và Thải Hoàn đếm kỹ trước mặt, rồi phát hiện bên dưới hộp gỗ còn có một tấm địa khế. Mở ra xem, thì ra là căn nhà ta mới đặt cọc ở Kha Châu. Lòng ta thắt lại, nhìn về phía cửa.
Một tháng sau, ta ngồi trên xe ngựa chất đầy hành lý, vén rèm nhìn đoàn xe ngựa từ xa chậm rãi tiến đến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT