Sau khi lục tung cả sáu tầng bệnh viện thú cưng, trời bên ngoài cũng dần tối. Rõ ràng mới tầm 5 giờ chiều mà trời đã tối đen.
Bùi Dữ và Cố Cẩn Hành bàn bạc rồi quyết định tối nay sẽ ngủ lại đây, tìm một phòng sạch sẽ trong bệnh viện.
Ôn Xu và Tiểu Bình Quả lại được thả cho tự do. Tiểu Miêu nhanh chóng chạy ào tới đè lên Tiểu Bình Quả.
Tiểu Bình Quả nằm nghiêng một cách tao nhã, tư thế lười biếng có chút quyến rũ. Đôi mắt ngọc bích long lanh dưới ánh đèn trông thật xinh đẹp.
Ôn Xu dụi đầu vào bộ lông mềm mại của Tiểu Bình Quả, đầu óc trống rỗng, chỉ còn lại niềm vui sướng thuần túy, mê mẩn hút mèo!
Tiểu Bình Quả cũng rất chiều chuộng Tiểu Miêu, để mặc cô leo lên người, sau đó xoay người lại, đè Tiểu Miêu xuống, cúi đầu liếm lông cho cô.
“Meo meo meo… meooo…”
Ôn Xu ban đầu còn tưởng Tiểu Bình Quả sắp nổi nóng đánh mình, vì tiếng kêu quá to, chấn động cả tầng. Nếu không bị Tiểu Bình Quả đè, cô đã chạy về phía Bùi Dữ rồi.
Nhưng không, Tiểu Bình Quả không những không đánh, mà còn liếm lông cho cô!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT