Tiểu Miêu ngoan ngoãn nằm đó, có hơi chán, nhưng vẫn dõi theo từng hành động của anh.
Người đàn ông chăm chỉ làm việc thực sự có sức hút. Bùi Dữ rất hay mặc sơ mi, kiểu dáng đơn giản, màu sắc chủ yếu là đen trắng, hợp với khí chất trầm ổn của anh, nhìn vừa nho nhã lại lạnh lùng.
Nhưng điều Ôn Xu nghĩ tới lại là cơ bắp rắn chắc ẩn dưới lớp áo đó, là từng đường gân nổi lên khi anh dùng sức, là nhiệt độ cơ thể ấm áp ấy…
Dáng người thật sự đỉnh của chóp!
Không lạ gì khi Bùi Dữ còn trẻ đã trở thành người đứng đầu danh sách thừa kế nhà giàu. Tuy là thừa kế sản nghiệp của gia tộc, nhưng cũng phải có năng lực mới quản lý được. Bùi Dữ là kiểu người làm gì cũng được, việc gì cũng biết, chịu được khổ, không ngại bẩn hay nguy hiểm, đi tới đâu cũng có thể tỏa sáng.
Chiếc xe mà anh chuẩn bị là SUV cỡ lớn, gầm cao, vượt địa hình tốt, tầm nhìn rộng, bên trong không gian cũng thoáng, di chuyển đường dài sẽ thoải mái hơn, Tiểu Miêu cũng có chỗ chạy nhảy.
Ghế sau có thể gập phẳng hoàn toàn, nối liền với cốp xe, thành một mặt phẳng rộng.
Anh trải một lớp chiếu, rồi đến một tấm nệm mỏng, cuối cùng là một chiếc chăn nhung mềm mịn, ruột chăn bằng bông giữ nhiệt tốt. Dù xe có rung lắc cũng không lo Tiểu Miêu bị lăn đi đâu mất.
Hai bên cốp xe còn đặt mấy con thú bông, hai cái gối, khăn giấy, cốc nước,… Gần đuôi xe còn có thêm chăn và gối cho “ổ mèo”. Dù đồ đạc nhiều, nhưng không gian vẫn khá thoáng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT