Ngoài canh cá và thịt cá, bữa trưa của Tiểu Miêu còn có sáu viên thận thỏ, sáu lát cá hồi và một lon đồ hộp 200g.
Nếu Tiểu Miêu ăn ngon miệng thì có thể ăn hết gần nửa hộp. Ăn không hết thì cất vào không gian để bữa sau dùng tiếp.
Hôm nay Tiểu Miêu đặc biệt bám người, cứ níu lấy áo Bùi Dữ không chịu xuống đất. Anh vừa định đặt cô xuống thì cô đã kêu ầm lên, chân tay ôm chặt lấy cánh tay anh không buông.
Bùi Dữ vốn thích việc Tiểu Miêu dính lấy mình, nên cũng không từ chối. Anh ôm cô ngồi xuống chiếc ghế nhỏ, vừa trông nồi cá vừa đút cá hồi cho cô ăn.
Tiểu Miêu lúc nào cũng ăn rất nhanh, kiểu như người đói ba ngày bỗng có cơm ăn, cứ ăn ngấu nghiến, nhưng lại không bao giờ ăn vội tới mức nghẹn, trông rất dễ thương.
Bùi Dữ vừa cho Tiểu Miêu ăn, vừa nghĩ xem bước tiếp theo nên đi đâu.
Thành phố Tĩnh Hải giờ đã hoang tàn, tang thi cũng chẳng thấy đâu. Biệt thự thì hư hại nghiêm trọng, không thể sửa chữa, ở lại đây cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Quan trọng hơn hết là hoàn cảnh này không tốt cho Tiểu Miêu. Nếu đã quyết nuôi cô, anh phải cho cô cuộc sống và điều kiện tốt nhất có thể.
Hiện giờ lựa chọn hợp lý nhất là tìm một căn cứ để định cư.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT