Nhìn cảnh tượng trước mắt, Ôn Xu còn gì không hiểu nữa.
Trước sức mạnh của thiên nhiên, mọi sinh mạng đều trở nên nhỏ bé và bất lực.
Bùi Dữ lái xe vào biệt thự, vội vàng chạy vào trong nhà, mò mẫm bật đèn.
Đèn trong biệt thự vẫn dùng được, chỉ là lúc bật lên thì chớp nháy liên tục, nhìn vào cũng thấy bất an, cứ như thể chỉ cần sơ sẩy một chút là bóng đèn sẽ rơi xuống hoặc phát nổ.
Khi đèn sáng, Bùi Dữ cởi hết đồ bảo hộ trên người ra, tầm nhìn của Ôn Xu không còn bị che khuất nên có thể thấy rõ tình trạng trong biệt thự.
Phòng khách vốn được bố trí ấm cúng, giờ đã thành một mớ hỗn độn. Mọi thứ đều đổ xuống sàn, ướt sũng nước biển và bụi bẩn, không còn nhận ra hình dáng ban đầu. Bàn trà bằng pha lê đã vỡ tan, mảnh vỡ vương vãi khắp phòng khách. Cửa sổ ban đầu có hai cánh, giờ chỉ còn lại một khung sắt, không thể chắn được mưa gió. Cánh còn lại thì vẫn còn nguyên vẹn.
Bùi Dữ mệt mỏi day day giữa trán, rồi đi đến phòng ngủ, mở cửa ra xem.
Lúc này trông anh vẫn khá gọn gàng sạch sẽ, áo và tóc đã khô ráo, chỉ có quần và giày là vẫn ướt sũng. Nhìn kỹ gương mặt có chút ửng đỏ, khiến vẻ mặt vốn lạnh lùng của anh cũng dịu đi đôi chút.
Phòng ngủ cũng chẳng khá hơn là bao. Trước đó vì muốn tầm nhìn thoáng đãng hơn, nên anh đã thiết kế một mặt tường kính sát đất. Giờ thì toàn bộ đã vỡ tan, mảnh kính rơi đầy đất. Mưa gió bên ngoài gần như ập thẳng vào phòng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT