“Không sao đâu.” Ôn Xu nhận lấy dao gọt hoa quả, tập trung cắt bánh kem, “Tuế Ninh ngoan lắm. Cẩn Hành, anh nên khen em ấy nhiều hơn mới đúng.”
Tiểu Bình Quả đứng cạnh, hai má phồng lên, rõ ràng đang cố nén cười.
Nếu mà còn khen thêm chút nữa, chắc Tuế Ninh sẽ bay lên tận trời mất.
Ôn Xu cắt bánh kem, phần đầu tiên đưa cho Cố Tuế Ninh, sau đó đến Cố Cẩn Hành, rồi mới tới lượt Bùi Dữ và chính mình. Mỗi người một miếng vừa đủ.
Cố Tuế Ninh cầm muỗng, cố gắng xúc bánh kem ăn, mãi mới lấy được một miếng. Lúc em ấy mới ăn được nửa cái, Ôn Xu, người lúc nào cũng ăn chậm nhất đã ăn xong rồi.
Cố Tuế Ninh phát hiện Ôn Xu đang nhìn mình, liền nghiêng đầu nhìn lại, sau đó đưa bánh kem cho cô, “Chị ăn đi.”
“Chị ăn rồi mà!” Ôn Xu nhận lấy, nhưng lại đút ngược lại cho Tuế Ninh, “Phải xúc như vầy nè, thấy chưa? Làm như vậy sẽ nhanh hơn đó!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT