Cố Cẩn Hành đi tới, đá cho hắn một cú, “Nhìn gì mà nhìn, muốn rớt mắt ra luôn à?”
Gã kia thu ánh mắt lại, liếc nhìn Cố Cẩn Hành rồi cúi đầu xuống.
Tiêu Dã lại đá thêm phát nữa vào mông hắn, “Nói đi! Ai sai anh đến đây? Có phải Liễu Hoan Hoan phái tới không? Hay là người của căn cứ Vị Lai cử đến?”
Tên kia không nói một lời, mặt còn bịt miếng vải đen, chỉ chừa ra đôi mắt. Nhìn chỗ mũi lộ ra da thịt vàng vọt như sáp, còn có vài đường vết nhỏ.
Tiêu Dã nhún vai: “Lúc tôi bắt được hắn thì hắn cũng im lặng như thế này, hỏi gì cũng không nói, tôi còn nghi hắn là người câm thật.”
“Cũng có thể lắm,” Cố Cẩn Hành ngồi xổm xuống, túm tóc hắn kéo ngược lại rồi gỡ miếng vải đen trên mặt xuống, “Biết đâu là câm thật.”
Người áo đen này cơ bắp cuồn cuộn, mặc đồ bó sát, trông rất có trọng lượng. Lúc chưa gỡ vải đen thì nhìn cặp mắt như kiểu tội phạm nguy hiểm, dữ dằn. Nhưng khi lột lớp vải đó ra thì gương mặt lại khá ưa nhìn, làm cặp mắt đáng ghét kia bớt dọa người đi vài phần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play