Trong khi hai người nói chuyện, Trần Mộng Mộng ngồi cạnh Hà Nguyệt, thỉnh thoảng lại nhìn trộm Ôn Xu. Mỗi lần bị bắt gặp, con bé lại quay đầu đi, ngượng ngùng chẳng dám nhìn thẳng.
Ôn Xu để ý thấy hành động của bé con, cảm thấy rất thú vị:
“Mộng Mộng, em dễ thương quá đi mất.”
Trần Mộng Mộng đỏ bừng mặt, mắt vẫn dán chặt vào cô:
“...Cảm ơn… Chị xinh thật đó.”
Trong đầu con bé chợt nghĩ, giá mà được sống cùng chị xinh đẹp này thì tốt biết bao. Vậy là ngày nào cũng được ngắm chị ấy rồi.
Trẻ con thì má phúng phính sẵn, mà Trần Mộng Mộng lại còn bụ bẫm đáng yêu hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play