Triệu Linh Nhi trở về, ngồi xuống chiếc ghế, mắt khép hờ, đầu hơi nghiêng. Bốn người bọn họ quen biết từ thuở nhỏ, sau đó mỗi người đều có ước mơ riêng, theo đuổi con đường của riêng mình. Mặc dù đại đa số thời gian trong cuộc đời, bọn họ đã sớm không còn ở bên nhau nhưng tình cảm trước kia vẫn còn.
Bên ngoài đình nghỉ mát, ba người Yến Thập Tam, Chương Ngư kiếm sĩ, Nhuận Thổ đang uống rượu. Ba người bọn họ chính là không đánh không quen biết, lúc trước bởi vì chuyện làm ăn có xảy ra mâu thuẫn xung đột, rồi lại bởi vì xung đột mà quen biết kết bạn. Mấy năm nay Phù Ngọc Sơn và Thục Sơn vẫn thường xuyên qua lại làm ăn, cho nên tự nhiên trở thành bạn bè.
Ở xa xa, có hai người đang đánh cờ, Cảnh Dục với mái tóc bạc phơ đối lập với Trường Thanh đã mất đi ba ngàn sợi phiền não (cạo trọc).
“Tóc của Cảnh thí chủ lại mọc thêm không ít đấy…”
“ Với tu vi của Cảnh thí chủ thì cũng không cần phải tốn nhiều công sức, khổ tâm như thế.
“Nhưng mà bây giờ thì chưa được.” Cảnh Dục khẽ thở dài: ” Chờ đến ngày không còn làm quan nữa, không còn làm quan thì không cần suy nghĩ gì nữa. Lần trước chúng ta gặp nhau là khi nào nhỉ?” Trường Thanh hơi ngẩn ra, suy nghĩ một lát rồi nói: “Tiểu tăng cũng không nhớ rõ nữa, chỉ biết là đã lâu…rất lâu rồi thôi…..
“Đúng vậy, lâu rất lâu rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT