“Đồng ý hay không đồng ý? Hay nên tuân theo nguyên tắc của mình, yên lặng chịu đựng đối phương chửi mắng? Hay là đối địch với Hạn Bạt? Trong hai lựa chọn này thì nên chọn cái nào mới đúng?” Thành Hoàng do dự một lát rồi hạ quyết tâm, ưỡn thẳng sống lưng, cao giọng nói: “Giao cho ta đi!” Hắn nói xong thì nhận lấy tờ khai.
Lý Bình An lấy bút mực, cười: “Đa tạ.
Thành Hoàng im lặng suy nghĩ: “Hạn Bạt còn chưa giải quyết, đối phương đã trắng trợn nhờ hắn ghi công. Lỡ như bị Thục Sơn phát hiện thì sao?”
Nghĩ tới chuyện đám Thục Sơn chết tiệt này làm gì biết chuyên môn phái người xem xét, đây chỉ là bệnh hình thức thôi.
Thành Hoàng nghĩ tới đây thì thở dài. Hắn nghĩ tới mình lúc mới làm Thành Hoàng cũng hăng hái, hắn cảm thấy mình không giống người khác. Nhưng bây giờ thì thấy thật buồn cười. Hắn cũng
giống những người đó, giúp đỡ người khác gian dối.
Sau khi viết xong, Thành Hoàng đi âm Ti lấy pháp ấn, đóng dấu rồi cung kính giao cho Lý Bình An. Lý Bình An cười thỏa mãn: “Có thứ này thì mọi chuyện dễ xử lý hơn nhiều”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT