Lý Bình An cùng trâu già tạm thời ở lại nơi làm việc trên lâm trường. Thời gian ban đầu, đám người vẫn tôn trọng hắn bởi vì xác con hổ kia vẫn còn. Mọi người vốn tưởng đối phương là cao nhân gì, tới đây để chém yêu trừ ma nhưng dần dà họ phát hiện việc kì lạ.
Lý Bình An ở nơi làm việc của lâm trường, khi thì xuống sống băng bắt cá, khi thì dắt trâu lên rừng săn thú rừng. Có khi rảnh rỗi còn cùng đám người đi lâm trường đốn củi hoặc uống rượu ăn thịt rừng, trò chuyện với mọi người. Hắn không hề làm việc đàng hoàng. Người không biết rõ còn tưởng hắn tới để trải nghiệm cuộc sống.
Những người khác không quan tâm dù sao bọn họ cũng nghĩ tin tức trong lâm trường có yêu quái là do Phú Quý nói bừa. Nhưng Phú Quý thì khác, hắn sốt ruột muốn cứu tôn tử của mình, dù hắn biết rõ tôn tử đã chết từ lâu. Chỉ còn lại nỗi nhớ trong lòng khiến hắn sống tới ngày hôm nay.
“Lý tiên sinh, ngài xem khi nào chúng ta đi tìm yêu quái kia?” Phú Quý mặc giáp đầy đủ, cầm xiên thép, phía sau còn đeo cung dùng để đi săn.
“Đến lúc đó rồi nói” Lý Bình An luôn dùng câu nói này để có lệ trả lời hắn.
Đến lúc đó, cuối cùng thì lúc nào mới đến lúc đó. Lòng Phú Quý nóng như lửa đốt. Lúc trước hắn còn phấn khởi đi tới mộ một chuyến, nói chuyện này cho bạn già và nhi tử đã chết đi. Nói cho bọn họ biết hắn nói đúng, thật sự có yêu quái bắt tôn tử đi. Hắn nhất định sẽ cứu tôn tử ra, cho người thân một lời giải thích rõ ràng.
“Phú Quý, ta thấy ngươi bị người ta gạt rồi” Một người nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play