Vân Trung Hạc nhìn qua Cơ Khanh đang nằm trên giường, ánh mắt vô cùng ôn nhu thâm tình.
“Khanh nhi, ta là người đến từ thế giới phương đông, nhưng nàng biết không? Ồ, ở thế giới phương đông của ta, ta chưa từng thấy một mỹ nhân truyền thống cổ điển nào đẹp như nàng.”
Lông mày Cơ Khanh nhăn lại, đây là cái giọng điệu quỷ gì thế này?
“Ta biết rất nhiều mỹ nhân tuyệt sắc, nhưng không ai có thể so sánh với nàng, đầy vẻ đẹp phương đông như một bức tranh sơn thủy.”
Cơ Khanh buồn nôn.
Đây là đang nịnh nọt ta sao? Vân Trung Hạc ngươi nịnh bợ nữ nhân như vậy sao? Quá cấp thấp.
Vân Trung Hạc tiếp tục nói: “Ta đã từng có một vị hôn thê, nàng tên là Đoàn Oanh Oanh, cũng là một mỹ nhân cổ điển điển hình, dáng người thon dài uyển chuyển, gầy không lộ xương. Đương nhiên, nàng ta không đẹp bằng nàng, cũng không tài hoa bằng nàng, nhưng vẫn là một người tuyệt mỹ vạn người không được một. Đáng tiếc, nàng không yêu ta mà yêu đường huynh của ta.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play