"Ngươi, ngươi biết từ lúc nào?" Tỉnh Trung Nguyệt hỏi.
"Lúc nào?" Vân Trung Hạc suy nghĩ kỹ một hồi, lắc đầu nói: "Ta cũng không rõ, nhưng lý trí không phải là tình cảm. Sâu trong nội tâm trực giác, cũng không phải là tư duy đại não."
"Đương nhiên, kỳ thật lúc Tỉnh Ách lão thành chủ di ngôn, cái gì cũng đều nói cho ta biết. Bất quá ngươi và nữ nhi người, người cũng không nói quá rõ ràng, bởi vì nếu như người nói quá rõ ràng thì Tỉnh Vô Biên sẽ phải chết."
"Lúc ấy người hỏi ta có phải cô nhi hay không, đồng thời nói ta không nên oán hận cha mẹ của mình. Hài tử xinh đẹp như ta, phụ mẫu nếu không bất đắc dĩ sẽ không vứt bỏ, mà người lại nói chính người cũng có một đứa cô nhi sinh ra, mặc dù không nói rõ, nhưng cô nhi kia chính là ngươi."
"Tỉnh Ách lão thành chủ còn nói một câu phi thường kỳ quái, người nói nhìn thấy ta, như là nhìn thấy chính mình 30 năm trước. Lúc ấy ta phi thường kỳ quái, hình dáng ta và người không giống nhau, tính cách cũng không giống, vì sao lại nói như vậy?"
"Về sau ta hiểu được, người nói chính ta và người gặp phải hoàn cảnh tương tự. 30 năm trước, người muốn cưới An Như Huyền, đó là địch nhân của người, mà lại đã mang thai. Bây giờ ta đã cưới ngươi, ngươi cũng là địch nhân, mà cũng đang mang thai."
"Văn Đạo Phu đại nhân viết chữ Đồng kia, gà nhà bôi mặt đá nhau, trước khi chết lão cũng biết là ai muốn giết lão, cũng biết thân phận của ngươi. Các ngươi đều là nội ứng Nam Chu đế quốc, ngươi giết lão, không phải là gà nhà bôi mặt đá nhau sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT