Vương Nhược Tình nhìn những tràng pháo hoa ngoài cửa sổ xe, tâm trí dường như bay đi rất xa. Phía bên phải đột nhiên truyền đến tiếng động. Bà quay đầu nhìn lại, Tần Thụ đẩy cửa xe ra. Người đàn ông với vầng trán luôn vương vấn vẻ mệt mỏi cũng quay đầu nhìn bà.
“Chị Vương, em, em cứ thế đi mất, em thấy rất có lỗi với họ.”
Vương Nhược Tình biết Tần Thụ mấy năm trước khi điều tra thành phố C đã kết thân với một đám học sinh, dẫn đến một bi kịch. Năm đó sau khi Tần Thụ biết tin đám học sinh đó tập thể tự sát, cả người suy sụp tinh thần xuống hẳn, cho đến tận hôm nay.
Vương Nhược Tình nghe thấy giọng nói lạnh băng của mình, “Cậu biết kế hoạch của tổ chức. Ở lại đây, cậu sẽ chết.”
Tần Thụ không nói gì, chỉ cười cười, sau đó nhảy xuống xe. Vương Nhược Tình nhìn nụ cười của hắn có chút hoảng hốt, phảng phất thấy được Tần Thụ vừa mới nhận chức mấy năm trước. Đó thật là một hậu bối hoạt bát và rất có ý tưởng. Khi đó bà cũng vừa mới được đề bạt lên, là một người phụ nữ trung niên đầy khí phách và hăng hái.
Vương Nhược Tình dáng người cao gầy rắn rỏi, khi không biểu cảm thì trông như Diêm Vương sống. Bởi vậy khi ngụy trang ẩn náu, bà luôn thích trưng ra nụ cười thân thiện. Có khi giả vờ lâu quá, thật sự dễ dàng hòa mình vào vai diễn.
Người phụ nữ trung niên cuối cùng liếc nhìn Lý Minh Châu một cái, ấn xuống một nút trên bảng điều khiển xe.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play