Cậu không do dự, xoay người vào kho binh khí tìm một cây trường thương, múa một vòng cho ra dáng, rồi quay lại đứng sau lưng, nâng cằm về phía Lục Tu Viễn, hỏi: “Ngươi tin ta không?”
Lục Tu Viễn cũng theo sau cậu bước ra khỏi phủ tướng quân, nghe đối phương hỏi vậy thì gật đầu: “Tự nhiên là tin.”
Nghe xong câu đáp, Thời Vân Sâm mím môi cười, quay người leo lên con bạch mã lão nô đã chuẩn bị sẵn, trường thương giơ lên chắn trước mặt Lục Tu Viễn, ngoái đầu lại nói: “Lục Nhị Lang, ta sẽ bảo vệ ngươi. Dù cửa thành có bị phá bọn chúng muốn giết ngươi, cũng phải bước qua xác ta trước đã.”
Lục Tu Viễn nhìn về phía cửa thành nơi xa đang bị công kích đến run rẩy, rồi lại quay sang nhìn Thời Vân Sâm trước mắt, trong mắt đối phương ánh lên vẻ kiên định, tóc mai bị gió thổi tung, dưới ánh chiều tà chiếu rọi, cả người toát ra ánh kim dịu nhẹ.
Lục Tu Viễn nhìn cửa thành nơi xa sắp bị phá: ‘Lục mỗ tuy có gia đình hạnh phúc, tình yêu mỹ mãn, nhưng ngày tháng mỗi ngày đều quá đỗi bấp bênh…’
Tiểu thiếu gia ngồi trên lưng ngựa, cúi người vỗ nhẹ Lục Nhị Lang: ‘Có ta ở đây, đừng sợ.’
Chương 47

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play