Lục Tu Viễn trong lòng khẽ thở dài, “Trước phải tìm ra nguồn gốc khiến lần này ôn dịch bùng phát, cắt đứt liên hệ giữa nguồn bệnh và bên ngoài, bảo vệ cho tốt dân thường.”
Hứa đại phu vốn chỉ định thuận miệng hỏi vài câu, muốn xem đối phương có ý nghĩ gì kỳ quái hay không, ai ngờ lại nghe được mấy lời phía sau còn có chút đạo lý, liền hứng thú hỏi tiếp, “Không tồi, vậy ngươi đoán thử lần này ôn dịch nghiêm trọng tới đâu? Nếu có thể khống chế, đại khái mất bao lâu?”
Lục Tu Viễn nghe vậy, không đáp lời mà chỉ ngẩng đầu nhìn trời, trong lòng lặng lẽ so với mấy trận đại dịch thời hiện đại, đại khái cân nhắc độ nghiêm trọng và thời gian, rồi mới nghiêng đầu đáp: “Không tính là quá nghiêm trọng, nếu khống chế kịp thời, không chuyển biến xấu, thì khoảng chừng một tháng.”
Hứa đại phu lão bằng hữu vẫn đứng bên cạnh nghe, ban đầu cũng không thấy gì lạ, mãi đến khi nghe Lục Tu Viễn nói ôn dịch không nghiêm trọng, lại còn dám đoán chừng một tháng là có thể khống chế, thì liền hoảng hốt vỗ đùi hét lớn:
“Tiểu tử ngươi, thật là ngông cuồng! Thế mà dám nói ôn dịch không nghiêm trọng? Còn lớn gan đoán bừa một tháng liền có thể khống chế được!”
Hửm, không ngờ lão hữu của Hứa đại phu lại phản ứng dữ vậy, Lục Tu Viễn vội vàng bắt đầu tìm cách vá lời, “Nếu quan phủ phối hợp, quan dân cùng đồng lòng, thì một tháng cũng có thể thôi.”
“Muốn quan phủ phối hợp? Làm sao có thể? Vị khâm sai kia khinh thường bá tánh Long Môn quan như vậy, muốn họ giúp sức đúng là nằm mộng!” Người nọ kích động vô cùng, nước miếng phun đầy trời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT