Sau khi tạm ổn chuyện bản thân Lục Tu Viễn lại vội vàng kéo lấy một chiếc áo, đem hong qua trên lửa một chút, sau đó mang chiếc áo còn ấm ấy đắp lên ngực Thời Vân Sâm kế tiếp lại cầm thêm hai chiếc khác, luân phiên thay nhau hơ lửa rồi đắp cho đối phương sưởi ấm.
Loạt soàn soạt lấy áo người ta hong lửa khiến Lục Tu Viễn có chút cảm giác như mình đang làm điều ác. Nhưng tình thế cấp bách, hắn chỉ mong bà lão kia sau này lượng thứ đợi xong việc, hắn sẽ tự tay giặt sạch sẽ hoàn trả.
Chờ đến khi thân thể đông cứng của Lục Tu Viễn dần dần khôi phục lại, lúc này hắn mới cẩn thận quan sát tình trạng của Thời Vân Sâm.
Đối phương vẫn còn sắc mặt trắng bệch, môi thì tím tái một bộ dáng hôn mê chưa tỉnh.
Lục Tu Viễn vươn tay luồn vào chăn, liền cảm thấy bên trong vẫn còn lạnh như băng.
Không đành lòng, hắn lại tiếp tục xoa bóp thân thể cho đối phương, hy vọng sớm làm ấm được người kia.
Trong lúc vô tình, hắn bỗng nhìn thấy trước ngực đối phương có một điểm đỏ, ánh mắt không khỏi dừng lại. Nhìn kỹ lại, là một nốt ruồi đỏ rõ ràng hắn đưa tay ấn thử một cái thấy không phai màu, xem ra chính là bớt son tự nhiên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT