Cuối cùng cũng có thể kết luận: tuy Lục Tu Viễn có phần nghĩ suy độc đáo nhưng kiến thức phần nhiều là học vẹt.
Tỷ như vừa nhìn thấy một người bệnh, hắn biết ngay bệnh trạng là gì, dùng thuốc gì để trị, song lại không thể giảng giải cặn kẽ lý do cũng là cái gọi là “biết việc đó nhưng chẳng rõ nguyên do”.
Trước mặt người trong nghề, khiếm khuyết của Lục Tu Viễn liền hiện rõ, không sao che giấu được.
Có điều, Hứa đại phu lại thấy hắn rất có linh khí thiên tư cũng nổi bật trong lòng liền nảy ra ý định thu nhận làm đồ đệ.
Nghĩ sao làm vậy, Hứa đại phu vuốt râu, dứt khoát mở lời: “Lục tú tài có nguyện theo lão phu học nghề y, về sau hành y tế thế, trị bệnh cứu người hay chăng?”
Lục Tu Viễn suy nghĩ chốc lát, liền dứt khoát từ chối: “Hứa đại phu, thật xin lỗi Lục mỗ không có ý định ấy.”
Tê!! Một sợi râu bị giật đứt lão nhân sửng sốt. Hắn không nghe lầm đấy chứ? Lục tú tài lại dám từ chối?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play