“Vay tiền kia cũng đến lượt ngươi quyết định à? Năm mươi lượng bạc đó là do Nhị Lang tự mình kiếm được, đó là tiền của nó! Ngươi dựa vào đâu mà thay nó quyết định?” Trương thị tức đến nghẹn thở, sớm biết vậy thì đã chẳng giúp Nhị Lang giữ tiền giờ thì mất sạch rồi!
“Chẳng phải vẫn chưa phân nhà hay sao ta là cha nó dùng tiền của nó thì đã sao?” Lục Đại Phú nói với vẻ đương nhiên thấy Trương thị vẫn còn tức giận thì tỏ ra mất kiên nhẫn, “Ai da, ngươi yên tâm đi, nương đã cam đoan với ta rồi nói là chờ đại ca qua được lúc khó khăn này nhất định sẽ trả lại.”
Trương thị giận đến mức suýt ngất, “Vậy nếu sang năm đại ca ngươi không qua khỏi Nhị Lang không đủ tiền đi thi, không thể đi thi hương thì làm sao?”
Lục Đại Phú suy nghĩ một lúc rồi nói: “Không được thì chờ kỳ thi sau dù sao Nhị Lang thông minh lần sau nhất định có thể gom đủ tiền cho nó.”
“Chờ lần sau? Ngươi nói nghe nhẹ nhàng quá đấy, thi hương ba năm mới có một lần!”
Trương thị tức đến mức đầu đau như muốn nổ tung, thấy nói không thông với Lục Đại Phú bà chẳng buồn dọn dẹp đống hỗn độn dưới đất trực tiếp bỏ ra ngoài.
Lục Tu Viễn đã trở về phòng mình từ lúc tiếng cãi vã biến mất tránh để Trương thị nhìn thấy lại càng xấu hổ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT