“Đi thôi, hôm nay không quay nữa! Lão Lưu, mọi người phát cơm.”
Khi Thạch Diễm Thu hô "phát cơm", không một ai dám lên tiếng vui mừng, nhiều lắm thì bụng đói đến mức kêu ùng ục không chịu nổi mới nhịn không được lộ ra một chút ý mừng, còn những người khác đều câm như hến, ngoan ngoãn, sợ mình trở thành người gây ồn ào bị mắng!
Có thể không sợ sao?
Lúc Thạch Diễm Thu nói không quay nữa, tay đều cầm kịch bản cuộn tròn lại ném xuống đất.
Tiếng "Ba" khẽ vang lên kia, lại giống như sấm sét giữa trời quang, dọa đến trong lòng mỗi người đều run lên một cái.
Phương Vân Tử là người chịu áp lực tinh thần lớn nhất, trước đó nàng đã bị Thạch Diễm Thu mắng cho mũi ê ẩm, bây giờ kịch bản rơi xuống đất đập lên một đám bụi trần, cũng làm cho nước mắt trong mắt nàng không nhịn được, hóa thành hai hàng lệ nóng trượt xuống má.
Là một nữ diễn viên không còn trẻ, Phương Vân Tử thực ra có tố chất tâm lý khá vững vàng.
Nếu không, nàng cũng không thể nào chịu đựng qua nhiều năm không có tiếng tăm như vậy, cái "thời kỳ xuống dốc" này khi tuổi gần ba mươi mới nghênh đón sự bộc phát trong 《 Tương Thủy Dao 》.
Đạo diễn kiểu như Thạch Diễm Thu, khi quay phim giống như bạo quân thích mắng người, nàng cũng trải qua không ít, nhưng Thạch Diễm Thu dù sao địa vị không giống, cơ hội lần này cũng khác với những phim trước đây, Phương Vân Tử rất khát vọng thông qua bộ phim này để củng cố triệt để thân phận diễn viên phái thực lực của mình, cũng hi vọng có thể nhận được sự tán thành của Thạch Diễm Thu, sau này khi thử vai cho phim của các đạo diễn khác, nàng có thể dễ dàng nhận được sự ưu ái của họ hơn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT