Trong ánh mắt khiếp sợ của quản gia, Lê Khinh Nhan tựa vào cửa, ung dung nhìn bọn họ: “Các vị, đã lâu không gặp. Các vị tới bắt tôi về sao?"
Nghe được câu hỏi này của Lê Khinh Nhan, mấy vệ sĩ áo đen đều ngẩn ra.
"Lời này của Thiếu phu nhân không đúng". Trong mắt quản gia hiện lên một tỉa vui sướng, khóe môi giương cao: "Chúng tôi chỉ phụng mệnh đưa Thiếu phu nhân trở về mà thôi, làm sao có thể gọi là "bắt" đây?"
Nói xong lời này, ông ta lập tức quay đầu nhìn về phía sau, liều mạng nháy mắt: "Mấy người còn chờ cái gì?” Lê Khinh Nhan cũng đã chủ động đưa tới cửa, làm gì có đạo lý thả cô chạy.
Điều mà quản gia nghĩ đến, cho dù mấy người này không muốn mạnh mẽ xông vào, nhưng đối mặt tình huống bây giờ, cũng nên có hành động.
Nhưng làm ông ta tuyệt vọng chính là, mấy vệ sĩ vẫn chậm chạp không nhúc nhích. Giống như có người hạ chú xuống bọn họ, làm cho bọn họ một chút cũng không dám vượt qua khuôn phép.
Lê Khinh Nhan chậm rãi đi tới, vỗ võ bả vai một người mặt sẹo: "Tôi nhớ lần trước cũng là anh bắt tôi về?" Sắc mặt tên mặt sẹo cứng đờ, giật giật môi, lúng túng nói: "Tôi, tôi..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT