“Muội ra đây làm gì?” Trịnh Tuấn Kiệt cau mày nhìn Uông Kiều Kiều từ phía sau sườn núi bước ra, giọng đầy bất mãn, “Ta sắp vạch trần bộ mặt thật của Tống Vu rồi.”
Nữ nhân đúng là không biết nhẫn nại, chỉ một chút cũng không chịu được. Nếu không phải nể mặt xuất thân của nàng, hắn căn bản chẳng buồn phí tâm sức.
Tống Vu khẽ cong môi, vẻ như cười mà không phải cười, quả nhiên phía sau kia có người nấp.
Lúc này Uông Kiều Kiều đã tức đến gần như bốc khói. Nhất là khi bắt gặp ánh mắt trêu chọc của Tống Vu, nàng hận không thể tìm cái lỗ chui xuống.
Lại nghe thấy Trịnh Tuấn Kiệt không ngừng cao giọng la hét bên cạnh, Uông Kiều Kiều rốt cuộc không thể nhẫn nhịn được nữa, bất kể hắn có thật là bị bệnh hay không.
Nếu nàng không nhanh chóng ngăn hắn lại, ai biết hắn còn nói ra những lời kinh thiên động địa gì.
“Trịnh Tuấn Kiệt, ta cảnh cáo ngươi đừng có bịa đặt ra mấy chuyện không đâu nữa. Quan hệ giữa ta và Tống Vu hoàn toàn không như ngươi nghĩ.”  Uông Kiều Kiều lạnh lùng lên tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play