“Ngươi nhìn xem, phía trước chính là sơn môn của Lăng Thiên Tông.”
Giải Thiên Sầu tròn xoe mắt, nhìn về dãy núi trập trùng phía trước bị mây mù che khuất không rõ toàn cảnh, lòng dâng trào xúc động.
Đây chính là Lăng Thiên Tông sao!
Hắn vừa hồi hộp vừa phấn khích, không nhịn được len lén liếc nhìn Tống Vu mấy lần. Hắn có thể được ở lại Lăng Thiên Tông không? Hắn không muốn xa rời tỷ tỷ tiên tử, cho dù chỉ là làm tạp dịch thấp kém nhất cũng cam lòng.
Tống Vu không cảm nhận được nỗi thấp thỏm bất an ấy của Giải Thiên Sầu, bởi nàng hiện đang đắm chìm trong niềm vui trở về. Tính ra thì nàng đã rời khỏi Lăng Thiên Tông được hai năm rồi.
Đây không phải là lần đầu nàng rời khỏi Lăng Thiên Tông, trước đây còn từng đi lâu hơn cả lần này, nhưng tâm trạng thì hoàn toàn khác. Có lẽ vì lần này nàng biết có người đang chờ đợi mình, có người vẫn nhớ tới mình, nên mới nôn nóng mong được trở về đến thế.
Khi Tống Vu và Giải Thiên Sầu đáp xuống từ phi thảm, đứng trước sơn môn Lăng Thiên Tông, Giải Thiên Sầu vẫn ngẩng đầu há hốc miệng, sửng sốt nhìn cánh cổng hùng vĩ trước mắt đến mức không thốt nên lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play