Giải Thiên Sầu thấy mình trốn không thoát được, liền nhắm chặt mắt lại, chỉ cầu mong ma tu này nuốt mình một miếng luôn cho xong, đừng có mà cắn từng miếng một, thế thì đau chết mất!
Tống Vu nhìn thấy gương mặt đứa trẻ bị nước mắt rửa trôi thành lem nhem, vệt nước đọng thành những đường đậm nhạt khác nhau, hàng mi dài run rẩy không ngừng, trong lòng vừa buồn cười vừa áy náy.
Nàng ngượng ngùng gãi mũi, biết mình làm đứa bé sợ đến mức này quả thật có chút không phải, ai ngờ phản ứng của nó lại lớn đến thế.
Tống Vu kiên nhẫn dỗ dành: “Ta thật sự không phải người xấu, ta là đệ tử Lăng Thiên Tông. Ngươi biết Lăng Thiên Tông chứ? Chính là một trong Tam tông Lục phái của Vân Mộng giới đó.”
Lăng Thiên Tông?
Giải Thiên Sầu tất nhiên biết đến Lăng Thiên Tông, chỉ còn một năm nữa là đến hội Tuyển Tiên của Lăng Thiên Tông rồi. Thành chủ từng nói đến khi đó sẽ chọn một số đứa trẻ trong viện cô nhi đi tham gia tuyển chọn – đó là cơ hội duy nhất để hắn rời khỏi nơi này.
Thế nhưng Giải Thiên Sầu tự thấy mình không còn là đứa trẻ ba bốn tuổi, không thể dễ dàng tin người được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play