Phượng Tứ ngay từ khi mới vào tông môn đã biết đến truyền thống đệ tử Vân Lạc Cốc phải tự mình trồng linh quả cho linh thú sau này ăn, nên hắn liền học hỏi kỹ thuật trồng linh quả từ các sư huynh sư tỷ. Không bao lâu sau đã nắm được sơ sơ.
Hắn tự tin trồng linh thảo trên mảnh đất được tông môn phân cho, nào ngờ như thể hắn trời sinh khắc linh thực vậy. Linh thảo hắn trồng thì chết yểu hoặc bệnh tật, không có lấy một gốc sống sót.
Lúc đó, đệ tử Vân Lạc Cốc thi nhau đến góp ý giúp đỡ, nhưng rồi ai nấy đều bỏ cuộc. Dù Phượng Tứ dùng đúng y chang cách làm của người khác, linh thảo người ta trồng thì đã nở hoa kết trái, còn của hắn thì vẫn không gốc nào toàn mạng.
Kết cục bi thảm ấy khiến một thiếu niên mới nhập môn như Phượng Tứ chịu cú sốc đầu đời, tinh thần sa sút, cả người như xì hơi.
Mọi người trong Vân Lạc Cốc thấy vậy thì thầm thở dài, nhìn quanh cốc nơi đâu cũng là linh thảo xanh tốt, không nhịn được mà động lòng thương, lập tức quyết định sau này linh quả cho Phượng Tứ và cả linh thú của hắn ăn đều do mọi người trong cốc lo liệu.
Phượng Tứ biết được tin này thì cảm động đến rơi nước mắt, thầm quyết sẽ không phụ tấm lòng của tông môn, ngày nào cũng cắm đầu ăn cho tử tế, từ đó sinh ra thói quen mê linh quả.
Sau này hắn ký khế ước với Phi Trùng, tất nhiên cũng kéo theo linh thú cùng nhau “hưởng thụ sự quan tâm” của tông môn. Chỉ là hắn hoàn toàn không ý thức được mình và linh thú ăn nhiều đến độ khiến cả Vân Lạc Cốc cảm thấy đau lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play