Tông Dã không hề nao núng liếc nhìn Vương Than.
Anh cầm cốc lên, uống một ngụm nước, nói với Khương Sơ Nghi, “Tôi ăn xong rồi.”
Khương Sơ Nghi nhìn xuống, ngồi trên ghế, không dám nhìn Tông Dã.
Cô vừa áy náy vừa cảm thấy hơi xấu hổ, buồn bã chen thêm một câu, “Vất vả cho anh rồi, tôi cứ tưởng không khó ăn lắm, vì thấy cũng khá giống với món mẹ tôi làm…”
Cô không nói tiếp được nữa.
“Không khó ăn.” Tông Dã giọng điệu vẫn bình thản dịu dàng, “Không phải đã nói rồi sao, tôi ăn không kén chọn.”
Tuy rằng Tông Dã không để ý, nhưng một người bị hại khác lại không dễ dàng hòa giải với món trứng ốp la của cô như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play