Trong phòng y tế của trường, Cố Tử Phàm đang ngồi trên giường bệnh với gương mặt đầy vẻ lo lắng.
Khi trông thấy tôi, ánh mắt thằng bé sáng lên rồi hào hứng nói:
- Cô út, sao cô lại đến đây?
Tôi bước đến lại gần rồi kiểm tra thằng bé một lượt từ đầu đến chân:
- Có chuyện gì vậy, thầy giáo của con gọi điện cho cô báo là con bị ngất xỉu.
Cố Tử Phàm có vẻ chột dạ liền liếc nhìn sắc mặt tôi và khẽ nói:
- Cuối tuần trước con thức trắng đêm đi leo núi ở thành phố bên cạnh, hôm nay lên lớp không cẩn thận ngủ quên, mọi người gọi mãi không thấy con tỉnh nên họ tưởng con bị ngất.
- Khi tỉnh dậy con lại không dám bảo là mình ngủ quên vì sợ giáo sư trừ điểm rèn luyện.
- Nhưng không ngờ giáo sư Thẩm lại gọi điện cho cô.
Nghe xong tôi giơ tay lên đập một cái vào đầu thằng bé, còn chưa kịp mắng nó câu nào thì Cố Tử Phàm bỗng ngồi thẳng lưng và chào:
- Giáo sư Thẩm!
Tôi quay đầu theo ánh mắt của thằng bé và rồi trái tim nhỏ bé này của tôi lại bắt đầu đập loạn nhịp.
Giáo sư Thẩm mà Cố Tử Phàm nói đến lại chính là người đàn ông vừa nãy đã chỉ đường cho tôi.
Ánh mắt của giáo sư Thẩm rơi trên người tôi:
Giọng nói ấm áp vang lên:
- Chào cô, tôi là giáo sư dạy môn pháp luật của sinh viên Cố, tên là Thẩm Thương Nhạc.
Giọng nói của anh còn hay hơn cả trong điện thoại nữa, nó khiến cho tai tôi cảm thấy có chút ngứa ngáy khó tả.
Cảm giác ngứa ngáy này như một con kiến đang chậm rãi bò lên tim tôi vậy.
Ngay cả vùng ngực cũng thấy râm ran.
Sau hai mươi tám cái nồi bánh chưng, tôi biết chắc rằng mình đang rung động rồi.
Bởi vì giọng nói của Thẩm Thương Nhạc, cũng bởi vì vẻ ngoài quá đỗi xuất chúng của anh.
Hóa ra tôi cũng chỉ là một kẻ vừa nông cạn vừa thô tục.
Khi đứng trước một vẻ đẹp tuyệt vời đến như này liền chẳng còn chút khả năng kháng cự nào, sự phòng thủ của tôi đã thất bại rồi.
Những tư tưởng về chủ nghĩa độc thân gì gì đó đều chẳng còn là cái đếch gì cả.
Thẩm Thương Nhạc có cặp mắt phượng, một giọng nói đầy quyến rũ nhưng sắc mặt anh lại lạnh lùng và khó gần.
Chắc chắn là kiểu người cao cao tại thượng, hoa trên đỉnh núi rồi.
Tôi mỉm cười để lộ ra hai chiếc lúm đồng tiền nhỏ, đôi mắt cũng cong lên.
- Chào giáo sư Thẩm, tôi là cô của Cố Tử Phàm tên là Cố Vy Nhân.
- Thằng nhóc nhà chúng tôi đã làm phiền thầy rồi, thật sự cảm ơn anh nhé.
Thẩm Thương Nhạc lịch sự đáp: ( truyện trên app t.y.t )
- Không có gì.
Sau đó, anh giơ tay lên rồi cúi đầu nhìn đồng hồ trên cổ tay.
- Sinh viên Cố giao lại cho cô nhé, tôi còn có tiết dạy nên phải đi trước rồi.
Sau khi gật đầu chào tôi, Thẩm Thương Nhạc quay người rời đi.
Thế nhưng cơ thể này của tôi đột nhiên lại hành động trước cả suy nghĩ, ngay lập tức đuổi theo anh.
- Giáo sư Thẩm, anh có tiện kết bạn wechat với tôi không?
- Tử Phàm từ nhỏ đã hay bị thiếu máu nên dễ ngất xỉu, nếu chúng ta kết bạn phòng khi thằng bé lại bị ngất, anh sẽ dễ dàng liên lạc với tôi hơn.
Tôi bịa bừa một lý do về Cố Tử Phàm.
Xin lỗi nhé cháu trai yêu quý của cô.
Thẩm Thương Nhạc nhìn tôi, ánh mắt anh vẫn rất bình thản.
- Cô Cố, giáo viên đại học không giống như giáo viên hồi cấp một hay cấp hai đâu.
- Tôi chỉ là một giảng viên giảng dạy môn tự chọn của sinh viên Cố, cậu ấy chỉ học môn của tôi mỗi tuần một lần thôi.
- Nếu cô lo lắng thì có thể kết bạn với bạn cùng phòng hoặc giáo viên hướng dẫn của cậu ấy sẽ hợp lý hơn.
Mặc dù giọng nói của Thẩm Thương Nhạc đầy vẻ áy náy, nhưng từng lời anh nói đều mang sự lạnh lùng và xa cách.
Tôi cảm thấy hơi đỏ mặt vì bị anh nói thẳng như thế.
Thấy lý do mình đưa ra không có sức thuyết phục, tôi quyết định ngả bài thẳng thắn hơn.
Tôi nói luôn:
- Giáo sư Thẩm, anh có bạn gái chưa?
Câu hỏi đột ngột của tôi khiến Thẩm Thương Nhạc hơi sững sờ.
Anh chưa kịp trả lời tôi thì có một giọng nói khác vang lên.
- Chưa có, giáo sư Thẩm vẫn còn độc thân đấy!
Người vừa nói chính là bác sĩ của trường, anh ấy trông khoảng ba mươi tuổi đang ngồi trong phòng thuốc nhìn qua cửa sổ nhỏ như đang hóng drama.
Thẩm Thương Nhạc liếc nhìn anh ấy một cách đầy hững hờ.
Khi biết anh còn đang độc thân, ánh mắt tôi không khỏi sáng lên.
Không còn vòng vo tam quốc nữa, tôi liền chuyển sang chiến lược tấn công trực diện:
- Giáo sư Thẩm, anh có tin vào tình yêu sét đánh không?
Sau đó lại bổ sung thêm:
- Tôi muốn xin thông tin liên lạc của anh có được không?