"Vậy thì tốt quá rồi, tôi đã nói con bé Văn Thư nhà tôi ngoan ngoãn như vậy, sao có thể như bọn họ nói, bây giờ có cháu làm chứng, chúng tôi cũng yên tâm rồi."
Trương Mỹ Liên vội vàng lên tiếng cảm ơn, định bụng sẽ loan tin này ra ngoài.
"Không có gì, cháu chỉ nói sự thật, không thể nhìn một nữ đồng chí bị người ta vu oan được.”
Nói xong, Giản Vân Đình không nán lại nữa, đứng dậy chuẩn bị rời đi.
Lý Tâm Nhu gấp gáp, sao có thể như vậy được, Giản Vân Đình là người thế nào? Bình thường lười nhìn người khác một cái, cho dù có về đại viện cũng chỉ qua lại với mấy người thân thiết.
Hơn nữa hôm qua cô ta đến, anh nói mình đang tắm.
Tại sao Giản Vân Đình lại giúp Lý Văn Thư? Chẳng lẽ anh không biết nói như vậy ra ngoài, người khác sẽ nói ra nói vào sao?
"Anh Giản, rõ ràng hôm qua anh ở nhà, sao lại nói mình ra ngoài? Em biết anh vì muốn tốt cho nhà chúng em, nhưng anh không thể vì giúp chúng em mà để bản thân bị người ngoài gièm pha.”
Cô ta đã thầm thương trộm nhớ Giản Vân Đình từ lâu, làm sao có thể chịu đựng được việc anh đối xử tốt với Lý Văn Thư như vậy, nghĩ đến việc hai người có thể đã thật sự ở bên nhau vào hôm qua, cô ta như phát điên.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT