Gã phất tay đuổi ba vị đại hán đi giống như đang đuổi ruồi bọ vậy.
Lúc này Hoàng Chương cảm thấy mỹ mãn, vừa ngâm nga điệu nhạc vừa đi về phía ngã tư đường. Đúng lúc gã rời khỏi ngõ nhỏ thì nhìn thấy một bóng người đang dựa vào vách tường, gã lập tức cảm thấy như hồn bay phách tán.
Lâm Phàm nhìn Hoàng Chương, trên mặt nở nụ cười trông có vẻ bình thản nhưng lại khiến cho gã có cảm giác giống như đã bị nhìn thấu.
“Lâm huynh...” Hoàng Chương kiên trì đến cùng, bật cười ha ha giống như từ nấy tới giờ không có chuyện gì xảy ra vậy.
“Ba vị vừa mới đi...”
“Lâm huynh, ngươi có tin không? Vừa rồi ta càng nghĩ càng giận, nên đã đuổi theo đánh cho bọn họ một trận nên thân.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT