Ngô Tuấn vẫn luôn đợi ngoài cửa, cho dù trong phòng không có âm thanh gì, hắn ta cũng không lỗ mãng đi vào, mà tiếp tục chờ đợi.
Hắn ta đoán được ý định của Tây Môn Thôi. Sau một hồi, trong phòng lại truyền ra âm thanh va chạm. 'Mở cửa, nếu không lão tử giết ngươi...'
Chỉ là lúc này tiếng gào đã vô cùng suy yếu, rõ ràng người trong phòng đã tới cực hạn.
Ngô Tuấn nghe thấy tiếng quát tháo thì vẻ mặt lạnh như băng nói: 'Muốn trách thì trách ngươi tự đi tìm chết, không trách người khác được.'
Mãi tới khi bên trong không còn âm thanh gì nữa, lại đợi thêm một đoạn thời gian ngắn, Ngô Tuấn mới mở cửa đi vào. Nhìn thấy Tây Môn Thôi nằm đó không nhúc nhích, hắn ta nhẹ nhàng thở ra, đi vào bên trong, mang thi thể lên giường, xử lý tốt tình huống trong phòng, đồng thời cầm bát thuốc đi đổi.
Lâm Phàm dựa lưng vào khoang thuyền, nghe động tĩnh bên trong, sau đó rời đi, dung nhập vào trong bóng đêm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play