Không ngờ Lâm Phàm lại trốn ở đây lén lén lút lút, không biết đang làm gì.
“Sau khi lên thuyền, ta đã từng nói bất cứ ai cũng không được phép lười biếng, nhất định phải ở trên boong thuyền chú ý đến tình hình xung quanh. Ngươi đã làm chưa?” Tây Môn Thôi chất vấn.
Lâm Phàm mang vẻ mặt bình tĩnh nhìn đối phương, không cần phải cãi lộn, cũng chẳng phải động thủ.
'Tây Môn Thôi thấy Lâm Phàm phớt lờ hắn ta thì giận tím mặt: “Ngươi vốn là tinh anh của Kình Lôi minh, theo lý thuyết thì nên biết bang quy. Nếu như nhóm hàng hoá này xuất hiện bất kỳ vấn đề gì, ngươi có thể gánh được trách nhiệm này không?”
Hắn ta nói một cách hiên ngang lãm liệt, đứng ở trên cao.
Lâm Phàm vẫn không nói chuyện, gặp phải tên phẫn nộ điên cuồng, bèn dùng ánh mắt nhìn thẳng vào ánh mắt của hắn ta. Như vậy sẽ làm cho đối phương cảm thấy mình như một thằng hề, từ đó dần dần bình tĩnh, cái loại xúc động vô dụng này cuối cùng sẽ tan thành mây khói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT