Lâm Phàm cười nói: 'Sư tỷ, hay là sư tỷ nuôi con sói này đi, ta thường ngày làm gì có thời gian chăm nó.'
'Sư đệ, ngươi hãy nuôi đi, nhìn nó đáng yêu bao nhiêu, ngày thường ngươi tu luyện thì để nó ở bên cạnh nhìn, tốt xấu gì cũng có bạn.' Ngô Thanh Thu nói, nguyên nhân chủ yếu chính là con sói này có lẽ không tầm thường, rất có linh tính, có trí tuệ rất cao.
Phía xa. 'Chúng ta cứ để như vậy sao?'
Đám người bắn giết sói hoang này cũng có chút không phục, truy sát lâu như vậy, ngay lúc sắp tới tay, lại bị người khác cướp ngay trước mắt, vô cùng không cam lòng.
'Đối phương là người của sơn môn, hơn nữa có tới bốn người, dựa vào chúng ta, đối phó một người có lẽ vẫn được, nhưng đối mặt với bốn người, kết quả cuối cùng chính là chúng ta bị giết chết.' Nam tử cầm cung nói.
Muốn sống sót, cách tốt nhất chính là phải biết tiến biết lùi, nếu đã biết không phải đối thủ của đối phương, thì rút lui là lựa chọn sáng suốt nhất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play