Sở Hoài Khâm khẽ mở mắt, nhìn Tiểu hòa thượng cẩn thận tưới nước cho sa hành, mỉm cười. Sau đó hơi nghiêng đầu, nhìn về phía Hạ Thương đang từng bước đi về phía thảm thực vật thưa thớt trong bụi cát. Hình ảnh cậu bé ngày nào lại hiện lên trong đầu cậu, giờ đây, cậu bé ấy đã trở thành một người đàn ông trưởng thành đứng trước mặt cậu, hoàn toàn có thể che chắn cho cậu, chắn bão tố.
Hạ Thương thở hổn hển, đôi giày bốt giẫm lên mặt đất khô cằn cuốn theo một lớp bụi bám vào ống quần. Ống quần rằn ri vốn đã phủ một lớp bụi dày đặc vì bão cát, giờ đây lại càng thêm bẩn, đen sạm. Làn da cũng ngày càng rám nắng. Trong phòng livestream, không ít người đoán rằng, sau khi chương trình sinh tồn này kết thúc chắc chắn tất cả mọi người sẽ đen nhẻm như cục than. Ngoại lệ duy nhất, người không bị đen đi, hoặc thậm chí còn trắng hơn chính là Sở Hoài Khâm.
Liếm đôi môi khô khốc, Hạ Thương tiến lại gần một bụi cây khá tươi tốt. Bụi cây này rất đặc biệt là loại cây bụi hiếm hoi nở hoa màu hồng ở sa mạc, nhiều gai, lá thưa thớt trông như bị chó gặm, chỗ này khuyết một góc, chỗ kia lại thiếu một mảng, giống như bị một loại côn trùng nhỏ hoặc loài bò sát nào đó gặm nhấm từng chút một.
Trong phòng livestream vang lên những tiếng thở dài tiếc nuối: [Cái này không ăn được đâu!]
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT