“Ôi chao, bát cơm chó này, no đến mức tôi phải đi hai cây số mới tiêu hóa được.” Tô Hoài Thần thở dài, kéo balo thấy mọi người nhìn mình, bèn cười nói: “Tôi vẫn còn trụ được, đi thôi!”

Giọng điệu thoải mái nhưng trong mắt Tô Hoài Thần lại không hề có ý cười. Anh ta bất giác nghĩ đến tên khốn Hạ Hoàng. Từng có lúc, khi anh ta ở trong giai đoạn khó khăn nhất, Hạ Hoàng đã mạnh mẽ bước vào cuộc đời anh ta cùng anh ta trải qua cảnh nhà tan cửa nát rồi đến lúc khi anh ta hạnh phúc nhất, tên khốn đó lại đá anh ta một cái, xoay người rời đi không chút lưu luyến.

Từ đó về sau, Tô Hoài Thần không còn tin vào cái gọi là tình yêu nữa toàn là thứ chết tiệt. Năm người tiếp tục đi dưới ánh mặt trời chói chang so với sự hòa thuận của đội Sở Hoài Khâm, những người đi phía trước lại không được như vậy. 
Lúc này đã có không ít người rơi vào tình trạng thiếu nước trầm trọng. Nhóm người đội Sơn Mỗ gồm mười bốn người đã nhắm vào đội Hắc Ưng đang hành động đơn lẻ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play