“Em thật sự thích con nít đến vậy à?”
Lúc vừa bước vào tòa nhà, Yến Trị Càn đột ngột hỏi, vẻ mặt có vẻ phiền chán.
“Cũng không hẳn là thích, sao vậy?”
Khương Kiến Nguyệt vừa trả lời tin nhắn của dì Triệu quản lý ký túc xá trên điện thoại, vừa ngẩng đầu nhìn hắn, ánh mắt mang theo chút nghi hoặc.
“À, vậy em đối xử tốt với thằng nhóc đó làm gì? Còn thay nó nói đỡ, nó tính là cái thứ gì?”
“Cái thứ ——”
Nam nhân kéo ghế ra một cách thô bạo, chân ghế ma sát với sàn gỗ phát ra tiếng kêu chói tai, chỉ nghe cũng biết tâm trạng hắn lúc này cực kỳ tệ.
Mấy ngày ở chung, Khương Kiến Nguyệt đã phần nào nắm được cái tính khí kỳ quái của người này. Cô vuốt phẳng váy rồi ngồi xuống, không cần nghĩ ngợi gì thêm mà đáp ngay:
“Chẳng phải tôi đâu có bị thương gì đâu, với lại cậu nhóc đó cũng rất thành khẩn xin lỗi rồi. Như thế thì tôi cũng không nhất thiết truy cứu nữa. Nếu thằng bé là kiểu trẻ con hư hỏng, có lẽ sẽ chẳng làm vậy đâu.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play