“Đương nhiên.”
Giang Ngộ Nhiên khẽ cười, hàng mi cong nhẹ áp xuống, đôi mắt như mực đen sâu thẳm, bên trong chứa đựng vẻ bình thản, ấm áp.
“Chỉ là, nếu đời trước tôi và Khương tiểu thư đã có giao tình không tồi, vậy về sau Khương tiểu thư cứ trực tiếp gọi tên tôi là được, không cần quá câu nệ.”
Cảm nhận được thiếu nữ rõ ràng đã thả lỏng cảnh giác và không còn bài xích, Giang Ngộ Nhiên rất biết nắm bắt thời cơ mà lên tiếng, giọng điệu ôn hòa mà vẫn không mất lễ độ.
Hắn thật sự rất hiểu cách ngụy trang thành dáng vẻ khiến người khác tín nhiệm, từng nụ cười, từng ánh mắt, chỉ cần hắn muốn, đều có thể làm được.
“Giang Ngộ Nhiên...”
Khương Kiến Nguyệt nhìn dáng vẻ bên cạnh mình, trông đáng tin cậy như vậy, không nhịn được khẽ nở một nụ cười chân thành.
"Cảm ơn anh." Đôi mắt cô như được rắc một lớp bụi vàng lấp lánh, “Chuyện của Thanh Thanh, thật sự rất cảm ơn anh.”
"Không có gì." Giang Ngộ Nhiên suy nghĩ một chút, dường như cũng cảm thấy suy nghĩ của mình có phần buồn cười, lồng ngực khẽ rung lên, hắn cười nhẹ một tiếng:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT