Có lẽ là thật sự quá thích, thiếu nữ cũng không rảnh lo rụt rè hay mất mặt, làm lơ sự tồn tại của Khương Kiến Nguyệt, lại nhìn về phía nam nhân lạnh như núi băng kia.
“Thẩm Lục Di, em thật sự, em thật sự rất thích anh, từ lúc cao trung em đã thích anh…… anh cho em một cơ hội được không?”
Giọng Phan Tư Tịch mang theo tiếng nức nở, hốc mắt đẫm nước, nhìn vừa đáng thương lại có chút đáng yêu. Thế nhưng, nam nhân đối diện lại hoàn toàn chẳng bị lay động chút nào.
Thẩm Lục Di tránh né bàn tay đang định kéo lấy tay áo vest của hắn, lùi về một bước.
Hắn khẽ nhíu mày, sắc mặt dần mất kiên nhẫn, giọng nói trầm thấp, trong trẻo như tiếng đàn cello vang lên, mỗi một chữ lại như dao cứa vào lòng thiếu nữ:
“Phan tiểu thư, nể tình cha cô từng làm việc cho tôi, chuyện hôm nay tôi coi như chưa từng xảy ra.”
“Nếu cô còn tiếp tục dây dưa không rõ, tôi nghĩ cha cô cũng không ngại việc thiếu đi một đứa con gái.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT