Sau khi Thẩm Thanh Thanh cúp máy, Khương Kiến Nguyệt cũng định quay lại giường nghỉ ngơi một lát, rồi đi đến phòng thí nghiệm, nhưng vừa hay lại nghe thấy tiếng quát tháo từ ban công.
“Tôi nói cho các người, đừng có mà mơ tưởng!”
“… Không nhận tôi là con gái thì sao? Các người tưởng tôi còn muốn có quan hệ gì với mấy người chắc?!”
“Tôi sẽ không về đâu, cút đi!”
Xuyên qua lớp kính ban công, Khương Kiến Nguyệt có thể thấy được bóng dáng thiếu nữ tóc ngắn, dáng người gầy gò, đang hét lớn vào điện thoại. Khuôn mặt cô vì giận dữ mà ửng đỏ lên một tầng rõ rệt.
Khương Kiến Nguyệt chưa bao giờ thấy Lương Thư Tuyên thất thố như vậy.
Cũng không rõ có phải là ảo giác do ánh sáng pha lê phản chiếu hay không, Khương Kiến Nguyệt tựa hồ còn loáng thoáng thấy nơi khóe mắt Lương Thư Tuyên ánh lên chút tia sáng trong suốt lấp lánh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play