“Vừa nãy anh không nên làm vậy… cảm giác thật, thật kỳ lạ.”
Khương Kiến Nguyệt lúc này đầu óc rối như tơ vò, ngay cả lời nói cũng trở nên lộn xộn, cứ như mỗi từ thốt ra đều nóng bỏng đến bỏng miệng:
“Không phải là thấy ghê tởm đâu, Giang Ngộ Nhiên, anh đừng hiểu lầm. Bây giờ em, em không thấy anh ghê tởm nữa. Em không biết… em cũng không biết… em thật sự không biết mình đang nghĩ gì nữa.”
“Hiện tại em chỉ thấy rất rối, rất mông lung, nói không thành lời… em…”
Những lời lộn xộn, chẳng đầu chẳng đuôi ấy lại khiến Giang Ngộ Nhiên nãy giờ còn đang bị bản năng chi phối, bỗng dưng bừng tỉnh.
Hắn chẳng còn quan tâm đến mình đang làm gì nữa, cắn răng kiềm chế cảm giác bên dưới, lập tức hỏi Khương Kiến Nguyệt:
“Tại sao em thấy kỳ lạ? Là vì em cảm thấy chúng ta chỉ là bạn, nên không nên làm những chuyện như thế này… ha, loại chuyện như vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT