Đau chết đi được.
Khương Tấn cực kỳ hối hận, hối hận vì sao khi nãy mình lại không nhìn kỹ độ rộng được ghi trên cái hộp màu bạc đó.
Chỉ cần hắn chịu nhìn thêm một chút thôi, thì cũng đâu đến mức… bị siết đến thảm thế này.
Hắn thậm chí còn nghi ngờ, máu trong người mình đã bắt đầu không lưu thông nổi nữa rồi.
“Khương Kiến Nguyệt, nhìn xem em gây ra chuyện tốt gì kìa.”
Khương Tấn dùng mu bàn tay lau mũi và môi, sau đó siết lấy eo Khương Kiến Nguyệt. Một khi cánh tay hơi dùng lực, cả hai đã đổi vị trí cho nhau.
“Nhìn xem em mua cái thứ rác rưởi gì đây hả?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play