Khương Kiến Nguyệt không thể tin nổi, cô thực sự đã bình tĩnh ngồi ăn hết bữa cơm với Khương Tấn như vậy.
Có lẽ là do những gì Khương Tấn từng làm trước đó, nên hiện tại cô hoàn toàn không còn chút niềm tin nào vào hắn. Cứ có cảm giác hắn đang âm thầm tính kế gì đó.
May thay, bữa cơm trôi qua yên ổn, gió êm sóng lặng, không có chuyện gì kỳ quặc xảy ra.
“Vậy tôi đi trước đây. Nếu… nếu anh còn yêu cầu gì thì nhắn tin cho tôi, chỉ cần không quá đáng, tôi sẽ bù đắp cho anh.”
Khương Tấn không làm gì quá đáng, mà Khương Kiến Nguyệt cũng không dùng giọng điệu khó chịu với hắn nữa. Cô dần lấy lại dáng vẻ điềm đạm, dịu dàng thường thấy.
“Vậy thì tôi phải suy nghĩ thật kỹ mới được. Không thể lãng phí... khụ.”
Nói đến nửa câu, không biết là động tác giãn người lại kéo căng vết thương, Khương Tấn nhíu mày, lưng cũng khom lại vì đau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT