“Thế nào rồi hả, Elvis?”
Dựa lưng trên lưng một con sói xám đang nằm bẹp dưới đất, Ôn Nghiên Hàm vừa thưởng thức chiếc khuyên lưỡi đỏ rực trên đầu lưỡi của mình, vừa cười nói đầy khoái chí, gọi điện cho người đang ở bên kia đại dương.
“Wow, không ngờ cậu còn biết dùng thành ngữ bội tín bội nghĩa cơ đấy, tiếng Trung của cậu càng ngày càng giỏi ghê nha~”
Không biết đối phương đã nói gì, mà Ôn Nghiên Hàm đột nhiên bày ra vẻ ấm ức.
“Nhưng mà sao cậu lại mắng đồng đội của mình ghê vậy? Rõ ràng là tại cậu đưa giá cao quá nên tôi mới bất đắc dĩ đứng chung chiến tuyến với cậu đấy chứ~”
“…Được rồi được rồi, tôi thừa nhận, ngay từ đầu tới tiếp cận Khương Tấn là để về sau bắt tay với cậu. Thế chẳng phải càng chứng minh là tôi rất xem trọng tình bạn với cậu sao? Ọc, không được, tôi muốn nôn rồi, buồn nôn quá…”
Vừa nói, Ôn Nghiên Hàm vừa làm động tác giả vờ nôn ọe đầy chán ghét.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT