Mãi đến khi bị đặt lên giường, dây kéo phía sau bị kéo xuống, phần thân trên bị cởi bỏ hoàn toàn, làn da cảm nhận được chút lành lạnh trong không khí, Khương Kiến Nguyệt mới có được một tia tỉnh táo ngắn ngủi.
Nhưng rất nhanh, đầu óc cô lại chìm vào hỗn độn.
Những nụ hôn dày đặc như vũ bão rơi xuống mặt cô, môi lưỡi như thể đang thưởng thức một món bảo vật hiếm có, bị người kia nhẫn nại, lặp đi lặp lại mà nghiền ngẫm. Khương Kiến Nguyệt chỉ cảm thấy cả hơi thở cũng bị rút cạn, hoàn toàn không còn chút không khí nào để hít vào.
Cuối cùng, thật vất vả mới được buông tha tạm thời, có được cơ hội lên tiếng, cô gái với đầu óc hỗn loạn như cháo đặc, chỉ có thể dựa vào bản năng mà lắp bắp nói:
“Không phải, không đúng… không phải như vậy…”
“Chỉ hôn một cái thôi mà, rõ ràng đã nói là—ưm!”
Câu nói còn chưa dứt thì giọng cô đã vọt cao thành một tiếng thút thít khó nhịn. Âm thanh đó như chiếc móc nhỏ, cứ cào cấu trong đầu Úc Điệm Thu, khiến dây thần kinh của hắn suýt nữa bật đứt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play