Ngón tay chạm vào phần eo thon gầy của hắn, Khương Kiến Nguyệt cũng không nhịn được khẽ run lên một cái.
Cái kiểu thỉnh thoảng chạm vào như thế, thêm cả móng tay vô thức cào nhẹ, so với việc trực tiếp xoa lên còn khiến người ta ngứa ngáy đến khó chịu hơn, cơn ngứa men theo thắt lưng lan ra khắp nơi, Cảnh Triệt không đề phòng, bật ra một tiếng thở khẽ.
“Khương Kiến Nguyệt… xong chưa vậy…”
Cảnh Triệt bắt đầu hơi hối hận vì lúc nãy mình cố tình thắt cái tạp dề thành nút chết. Rõ ràng hắn nhớ là không thắt chặt đến mức đó, vậy mà cô loay hoay mãi vẫn chưa cởi ra được.
Ban đầu hắn chỉ muốn mượn cớ để được gần cô một chút, ai dè giờ lại rơi vào trạng thái khó chịu dở dở dang dang, đến độ toàn thân đổ mồ hôi ròng ròng.
Hắn thầm thấy may vì Khương Kiến Nguyệt đang đứng phía sau, bằng không thì cô đã thấy được…
Cảnh Triệt cúi đầu, do cái vòng điện nơi cánh tay đã bị tháo bỏ nên chẳng còn gì uy hiếp nữa, “nó” càng thêm tự do vươn lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT