Lúc bị Cảnh Triệt ôm chặt, Khương Kiến Nguyệt gần như không chạm được chân xuống đất, cả người giống như một cây thước bị bẻ cong.
Cô vừa định đẩy hắn ra, bảo hắn thả cô xuống trước đã, thì nghe thấy hắn kề sát bên tai thở dài một tiếng, nói:
“Khương Kiến Nguyệt, anh nhớ em lắm…”
Ngay lập tức, động tác của cô khựng lại, tim mềm nhũn, đôi lông mày giãn ra, cô cũng vòng tay ôm lấy bờ vai rộng của hắn, rồi như dỗ trẻ con mà nhẹ vỗ vỗ lưng hắn:
“Được rồi được rồi, không phải gặp lại rồi sao? Mới nửa tháng thôi mà, có phải không gọi điện đâu.”
Có lẽ bên kia có việc nên Cảnh Triệt ở lại Ya Jiali thêm mấy ngày. Mà lúc hắn về nước thì cô lại cùng Lâu Cố Bắc bay đến Lộc thị, hai người cứ thế lỡ hẹn, gần nửa tháng không gặp.
Nhưng Khương Kiến Nguyệt nào biết, lý do hắn ở lại nước ngoài lâu hơn không phải là vì công việc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play