“Giờ cái cách cậu ngồi trên sofa ấy, trông y như một phi tần đang đợi hoàng đế lâm hạnh, cậu biết không, Lâu Cố Bắc.”
Thấy Lâu Cố Bắc chỉ mất mười phút giải quyết xong loạt công đoạn từ gội đầu, tắm rửa, thay đồ, sấy tóc, rồi ngồi thẳng lưng nghiêm chỉnh ngay ngắn trên ghế sofa trong phòng khách, Lâu Tù Nam rốt cuộc vẫn không nhịn được mà đảo mắt trong lòng.
Tuy hắn đúng là rất muốn tìm cơ hội từ chỗ Khương Kiến Nguyệt mà cướp lại quyền kiểm soát cơ thể, không để Lâu Cố Bắc muốn làm gì thì làm nữa. Nhưng dù sao thì cơ thể này cũng là của cả hai người bọn họ.
Hắn không thể tưởng tượng nổi—nếu như Lâu Cố Bắc thật sự dùng cái thân này làm chuyện gì đó, còn hắn thì giống như mấy ông chồng đang ngủ say trong AV, bị cắm sừng mà không biết gì... thì hắn sẽ sụp đổ đến mức nào.
Cho tới giờ, ngoại trừ đôi lúc sáng sớm có chút phản ứng sinh lý sót lại, dù ở độ tuổi sung mãn, Lâu Cố Bắc mê đắm học thuật và hắn—kẻ rất ít khi ra mặt—đều chưa từng phải tự xử. Cùng lắm là Lâu Cố Bắc thấy người hơi nóng, cảm thấy ảnh hưởng đến việc làm thí nghiệm, bèn xông vào nhà tắm dội nước lạnh.
Nhưng nhìn cái dáng vẻ hôm nay của Lâu Cố Bắc, ngoài miệng thì cứng, nhưng hành động thì như tự dâng đến tận cửa, Lâu Tù Nam bỗng dưng có chút hối hận vì đã gợi ý để hắn và Khương Kiến Nguyệt ở cùng phòng.
Vì Lâu Tù Nam đột nhiên nhận ra, một ngày nào đó trong tương lai, rất có thể là ngày gần kề, bọn họ sẽ phải đối mặt với cảnh một người đang làm chuyện kia, còn người kia thì phải chứng kiến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play