Ngoài cửa phòng bệnh, Úc Điệm Thu và Tịch Phùng Việt đứng đối diện nhau, ánh mắt chạm nhau trong im lặng.
Lần đầu tiên trong đời, Úc Điệm Thu hiểu sâu sắc thế nào là “cười như hổ rình mồi”.
Vốn đã không hiểu nổi tại sao Khương Kiến Nguyệt lại đồng ý với Ôn Nghiên Hàm, hắn còn đang nghi ngờ có phải cô bị gương mặt ngây thơ và cái giọng the thé kia của hắn mê hoặc rồi không, trong lòng đã đầy bực bội.
Bây giờ lại thấy Tịch Phùng Việt bày ra nụ cười giống như được đo vẽ tỉ mỉ rồi dán lên mặt, hắn càng thêm khó chịu.
Chưa kể cái tên này còn giỏi cố tình nói mấy câu chọc tức người ta, cứ như chuyên gia chọc đúng tim đen vậy.
“Xem ra là cậu nghĩ nhiều rồi,” Tịch Phùng Việt mỉm cười nói tiếp “Quan hệ giữa Khương Kiến Nguyệt và cậu ta hình như cũng không tệ lắm.”
“Cũng đúng, lần trước tôi thấy Ôn Nghiên Hàm còn đến Tân Bắc tìm cô ấy, còn hỏi tôi liệu Khương Kiến Nguyệt có muốn chia tay với cậu ta không. Khi ấy tôi đã thấy… chắc là họ thân nhau thật.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT